Sỹ Nhàn
Lâu lắm rồi, cuộc sống thường nhật đã tạo cho tôi thói quen hay buột miệng: Không biết xấu xổ! Nghĩ thấy buồn, nhiều khi chán nản cho dân tộc Việt bị người ta khinh rẻ, cho là chỉ biết khôn vặt, không có bụng chung, v.v. Nhục nhã nhất là người ta gọi nền văn hóa của ta là nền văn hóa phong bì, không biết xấu hổ, còn tương tấm bảng văn hóa khắp nơi! May thay, nay được biết ông thường trực Ban Bí thơ công khai thú nhận: Thật xấu hổ! Rất vui, vì người quyền cao chức trọng như ông mà thốt ra câu ấy đúng là cực hiếm (Từ xin lỗi đã hiếm rồi, huống chi)! Trên tinh thần ấy, xin được bày tỏ cùng ông vài điều.
Ông xấu hổ về chuyện có nhiều con sâu trong xã hội ta, và đó là sản phẩm của bộ máy điều hành đất nước. Mà như vậy, phải dùng từ tội lỗi chắc là chuẩn hơn, vì bộ máy ấy chịu trách nhiệm đối với một dân tộc ngàn năm văn hiến kia mà, và nạn nhân của nó là gần 100 triệu con người vốn cần cù và thông minh, có truyền thống trọng tình làng nghĩa xóm, tôn sư trọng đạo, v.v.
Ông xấu hổ về chuyện có nhiều con sâu trong xã hội ta, và đó là sản phẩm của bộ máy điều hành đất nước. Mà như vậy, phải dùng từ tội lỗi chắc là chuẩn hơn, vì bộ máy ấy chịu trách nhiệm đối với một dân tộc ngàn năm văn hiến kia mà, và nạn nhân của nó là gần 100 triệu con người vốn cần cù và thông minh, có truyền thống trọng tình làng nghĩa xóm, tôn sư trọng đạo, v.v.