Nguyễn Ngọc Già
Qua sáu bài của các ông: Tống Văn Công (2 bài), Nguyễn Quốc Quân (2 bài), Lê Nguyên Hồng và cô Nguyễn Đắc Hải Di, tôi xin phép có ý kiến như sau:
- Bất kỳ cuộc tranh luận nào nhằm mục đích cho Việt Nam chúng ta đạt dân chủ, tôi đều ủng hộ. Tuy nhiên, bốn bài vừa qua còn có nội dung chưa hoàn toàn đạt được tinh thần này (trừ bài ông Tống văn Công có tựa "Thư trả lời ông Nguyễn Quốc Quân" và bài của ông Nguyễn Quốc Quân có tựa "Hướng suy tư về biển Đông", cả hai bài này làm tôi rất mừng, cả hai ông đều nhận ra việc quan trọng nhất trong tình hình hiện nay - tính đoàn kết, đoàn kết không phải giữa hai ông mà cho người dân nhìn vào để hiểu đâu là mục tiêu tối thượng, đâu là thứ yếu). Tất nhiên, nếu đất nước đã có dân chủ, mà sự dân chủ này dựa trên 2 yếu tố: đa đảng và tam quyền phân lập đúng nghĩa, thì tôi càng mong những cuộc tranh luận càng nảy lửa càng tốt, bởi lẽ lúc đó, càng chứng tỏ xã hội VN đã hoàn toàn dân chủ. Tôi nhớ bà Loretta Sanchez và ông Trần Thái Văn đã có cuộc tranh luận khá căng trong việc chạy đua tranh cử (1), mỗi bên đều tỏ ra uyên bác trong tranh luận và tận dụng hữu hiệu sơ hở đối phương để chiếm ưu thế. Tuy vậy, cả hai người này lại sẵn sàng cùng chung tiếng nói khi mục tiêu giống nhau, ví dụ, họ đã cùng lên tiếng về vụ Đồng Chiêm (2). Tôi ước ao, VN sẽ sớm đạt được điều này trong khoảng 3 năm nữa. Sao không nhỉ? Chắc chắn, tôi tin như thế.