Cảm ơn người dịch hoặc viết bài này.
Người ta nói đúng hay nói sai, là chuyện thứ yếu, chuyện tối tối trọng yếu là, phải chăng chúng ta, người Hoa, có đủ dũng khí tự ta nghĩ lại, đối diện với miệng vết thương, như vậy mới mong có hy vọng hồi phục kiện khang. Một lời mắng nhiếc lại đối thủ của chúng ta (xin hãy nhớ, người ta không có nghĩa vụ phải làm bạn với chúng ta, lại càng không có nghĩa vụ phải chỉ ra cái sai sót của chúng ta), là biểu hiện kẻ yếu hèn, lại càng không cần đi chê trách cái sai lầm của người xưa, Vì người xưa đã mất, chúng ta cần phải nhìn sâu rộng mà suy nghĩ cho thật kỹ, sau nầy dân ta phải làm sao từ cái sai lầm và từ trong miệng vết thương kia mà bò ra, Lỡ trợt té nhưng không mất mặt, mà có thể từ nơi té đó, vùng dậy để đội trời đạp đất lần nữa, mới thật sự là anh hùng.
Một bức thư người Nhật viết cho người Trung Quốc Hoa Lục (đang được phát tán mạnh trên “net”) All Chinese and Taiwanese Must Read!!
Một bức thư người Nhật viết cho người Trung Quốc Hoa Lục (đang được phát tán mạnh trên “net”) All Chinese and Taiwanese Must Read!!