Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

DƯƠNG DANH DY: QUYẾT KHÔNG "CHÁY NHÀ HÀNG XÓM BÌNH CHÂN NHƯ VẠI"

Trong cuộc tranh chấp Philippin-Trung Quốc tại đảo Scarboroug:
Chúng ta quyết không 
“cháy nhà hàng xóm bình chân như vại” 
Dương Danh Dy

Từ trung tuần tháng 4 năm 2012 đến nay, do thái độ bá quyền nước lớn của nhà cầm quyền Bắc Kinh, cuộc tranh chấp Philippin-Trung Quốc về chủ quyền tại đảo Scarboroug(tên Philippin là Panatag Shoal, tên Trung Quốc là Hoàng Nham) ngày một “nóng lên”. Không những đã “lời qua tiếng lại” nặng nề với nhau mà các tầu chiến(hoặc chiến hạm giả làm tàu dân sự) của hai bên đều đã có vẻ sẵn sàng vào cuộc. Trong đó phía Trung Quốc ngày càng tỏ ra hung hăng, hiếu chiến. Xin nêu thêm mấy dẫn chứng cụ thể sau:

Cái giá của một chính sách mạnh hơn đối với Biển Đông

Tác giả: Châu Giang dịch theo The Middling Kingdom

Chính sách chính thức của Trung Quốc khẳng định "chủ quyền không thể tranh cãi" đối với các đảo tại Biển Đông, cũng như khoảng 80% vùng nước khu vực này. Một tuyên bố cứng rắn về mục tiêu chế ngự của Bắc Kinh thật khó tưởng tượng.

Nhân tố Trung Quốc
"Bạn sẽ cảm thấy thế nào nếu tôi cắt tay và chân của bạn?", Tư lệnh Hải quân Trung Quốc Vũ Thắng Lợi đã phát biểu như vậy tại một diễn đàn ở Singapore, khi được hỏi tại sao các bình luận của Trung Quốc về các vấn đề khu vực lại khó nghe đến vậy. "Đó là cảm nhận của Trung Quốc về Biển Đông".
Phản ứng như vậy cho thấy sự ham muốn đối với "mảnh đất xanh dân tộc" này. Trung Quốc coi vùng biển ngoại biên của mình như lãnh thổ trên đất liền: tức là như một phần lãnh thổ được sở hữu và quản lý - vì vậy lãnh đạo Trung Quốc kiên quyết gắn "biển gần" với bờ biển của mình. Trung Quốc dường như không có ý định thay đổi quan điểm, nếu nhìn vào những tuyên bố công khai mạnh mẽ như vậy. Giới lãnh đạo Trung Quốc có vẻ sẵn sàng trì hoãn việc giải quyết dứt điểm các cuộc xung đột trên biển, nhưng thật khó tưởng tượng rằng họ có thể - chứ đừng nói là muốn - nhượng bộ chủ quyền mà họ liên mồm nói là không thể tranh cãi.