Phạm Đình Trọng
1
Cả nước đang sôi sục, nóng bỏng, đang
ầm ầm dậy sóng những đoàn người khiếu kiện và đang cuồn cuộn những
con sóng ngầm phẫn nộ trong lòng người vì đất đai.
Tiếng súng Đoàn Văn Vươn nổ ở Tiên Lãng, Hải Phòng,
phá tan sự thanh bình, êm ả ngàn đời của làng quê Việt Nam cũng vì
đất đai.
Sự biến ở Văn Giang, Hưng Yên, hàng ngàn công an trập
trùng mũ sắt, khiên đồng, súng đạn, dùi cui trấn áp vài trăm người
dân lương thiện, lam lũ cũng vì đất đai.
Đất đai đã trở thành sự xung đột giữa quyền sử dụng
đất của người dân được ghi trong Hiến pháp: Nhà nước giao đất cho
các tổ chức và cá nhân sử dụng ổn định, lâu dài (Điều 18, Hiến
pháp 1992) với những nhóm quyền lực kinh tế kết hợp với quyền lực
chính trị hối hả tìm kiếm lợi nhuận kếch xù, mau lẹ và dễ dàng bằng
đất đai.
Đất đai đã trở thành sự xung đột ngay trong những văn
bản pháp luật. Thế lực kinh tế liên kết với thế lực chính trị liên
tục sửa Luật đất đai để họ dễ bề chiếm đoạt đất đai, làm giầu trong
phút chốc bằng đất đai. Càng sửa, Luật đất đai càng xa rời Hiến
pháp, ngang nhiên vi phạm Hiến pháp, càng vô hiệu Hiến pháp, đất đai
càng vô chủ, càng kích thích lòng tham, càng có thêm nhiều dự án
treo đầu dê bán thịt chó về đất đai.
Đất đai đã trở thành sự xung đột giữa mục đích tối
cao của nhà nước là an dân với những người nhân danh nhà nước chiếm
đoạt mảnh đất sống ổn định của dân, gây sự xao xác, bất bình trong
lòng dân, gây ra sự phản kháng mạnh mẽ, sự bùng nổ rộng rãi trong xã
hội, gây đổ vỡ lòng tin của người dân với nhà nước.
Đất đai là nơi chỉ ra rõ nhất bản chất một nhà nước.
Nhà nước ứng xử với đất đai như ở Tiên Lãng, Hải Phòng, như ở Văn
Giang, Hưng Yên mà tự nhận là nhà nước của dân, do dân, vì dân thì
đó là sự giả dối.
Đất đai đã làm băng hoại đạo đức xã hội, phá nát kỉ
cương phép nước. Vì đất đai, quyền lực ngang nhiên chà đạp lên pháp
luật, vất bỏ đạo đức làm người, coi thường cả đạo lí xã hội.
2
Đất đai gây đổ vỡ trong lòng người;
đất đai làm rối loạn xã hội; vì đất đai, quyền lực thản nhiên chà
đạp lên pháp luật thể hiện sâu sắc nhất trong vụ án nông trường Sông
Hậu, Cần Thơ và trong vụ nhà nước dùng bạo lực chiếm đất của dân Văn
Giang, Hưng Yên giao cho doanh nghiệp vẽ lên những dự án mĩ miều:
đổi đất lấy hạ tầng nhưng thực chất chỉ là kinh doanh bất động sản
mà quyền lực nhà nước trở thành đồng vốn quan trọng nhất trong loại
kinh doanh đó.
ĐẤT NÔNG TRƯỜNG SÔNG HẬU, CẦN THƠ – NAM BỘ
Hai người Anh hùng, hai thế hệ cha con nối tiếp nhau
lao động tận tụy, quên mình đã biến mảnh đất phèn Sông Hậu đến cỏ
cũng không mọc nổi, người không thể sống được, chỉ có lơ thơ lăn lác
hoang hóa thành mảnh đất bát ngát đồng lúa, xum xuê vườn cây trái.
Hàng ngàn gia đình nông dân không có đất gieo trồng, sống lay lắt,
nghèo khổ, lang bạt, nay có nơi an cư, trở thành nông trường viên
nông trường Sông Hậu, có cuộc sống khấm khá và đang ngày càng giầu
có.
Nhưng mảnh đất không có sự sống nay đã trở thành đất
sống, mảnh đất nghèo nay đã trở thành đất giàu lại lọt vào tầm ngắm,
lại là nỗi thèm khát của những phi vụ kinh doanh nhà đất. Người đàn
bà Anh hùng giám đốc nông trường Sông Hậu liền nhận được gợi ý giao
lại đất nông trường để chính quyền sử dụng đất vào những dự án khác
mà ai cũng biết đó là những dự án đô thị hoành tráng.
Đất nông trường Sông Hậu đã là đất sống ấm no của
hiện tại, đất khát khao hi vọng, đất rực rỡ trong tương lai của hàng
ngàn gia đình nông trường viên. Vì những gia đình nông dân bình dị,
thân thiết như ruột thịt đó, người đàn bà Anh hùng giám đốc nông
trường không thể giao đất theo gợi ý của quyền lực. Người Anh hùng
liền trở thành tội phạm.
Ủy viên trung ương đảng, Bí thư tỉnh ủy định tội rồi
lệnh cho công an điều tra, viện Kiểm sát truy tố, Tòa án xét xử! Tòa
sơ thẩm rồi tòa phúc thẩm có sẵn bản án trong túi đều tuyên người
đàn bà Anh hùng tám năm tù. Đó là lần thứ nhất pháp luật bị quyền
lực chính trị khinh bỉ, chà đạp trên mảnh đất Sông Hậu!
Người Anh hùng bị tù oan khuất chống án. Lương tâm xã
hội rầm rộ lên tiếng. Cơ quan quyền lực chính trị gồm mười bốn thành
viên liền nhóm họp xem xét biểu quyết số phận người Anh hùng Sông
Hậu. Mười một phiếu biểu quyết dừng vụ án, miễn truy tố người Anh
hùng Sông Hậu. Cơ quan quyền lực chính trị đã làm thay cả tòa án của
nhà nước, xóa tội cho người đàn bà Anh hùng Sông Hậu. Quyền lực
chính trị cấp tỉnh chỉ định tội và lệnh cho công an, tòa án làm án
buộc tội người Anh hùng Sông Hậu. Nay quyền lực chính trị cấp cao
còn xử thay cả quan tòa! Đó là lần thứ hai pháp luật bị quyền lực
chính trị ngang nhiên khinh miệt, chà đạp trên mảnh đất Sông Hậu!
Vụ án nông trường Sông Hậu chỉ xô đẩy mấy người trong
ban giám đốc nông trường Sông Hậu vào vòng lao lí oan khiên, ngang
trái nhưng đã bộc lộ hai điều lớn lao hệ trọng của xã hội, liên quan
tới mọi số phận người dân.
Một là, Đất đai đã trở thành một thế lực ghê gớm,
khuynh đảo cả pháp luật. Đất đai đã tạo ra một lớp người giầu có và
một lớp quan chức hối hả tham nhũng bằng đất đai. Hai lớp người này
lập tức liên kết với nhau làm thay đổi cả bản chất nhà nước, từ nhà
nước của dân, do dân, vì dân trở thành nhà nước đối lập với dân.
Hai là, Từ đất đai, người dân phải cay đắng nhận ra
là họ đang phải sống ở thời không có pháp luật, quyền lực chính trị
đứng trên pháp luật, làm thay pháp luật mà vụ án ở nông trường Sông
Hậu là minh chứng.
ĐẤT VĂN GIANG, HƯNG YÊN – BẮC BỘ
Ruộng vườn Văn Giang, Hưng Yên trên tầng đất phù sa
sâu cả chục mét do con sông Hồng màu mỡ bền bỉ bồi đắp từ hàng triệu
năm tạo lên. Hoa màu đang tươi tốt, cuộc sống đang yên ổn trên đất
đai của tổ tiên từ ngàn đời để lại, bỗng ầm ầm ô tô chở công binh,
công an đến, rầm rập công an dàn hàng ngang, nổ súng, vung dùi cui,
xả đạn hơi cay vào dân. Những người nhân danh nhà nước đã biến cánh
đồng của màu xanh bình yên thành bãi chiến trường mù mịt khói lửa,
quyết ăn thua đủ với dân, quét dân ra khỏi đất hương hỏa cha ông.
Rồi máy gạt, máy ủi gầm rú nghiến nát hoa màu như thời nô lệ năm
1944 lính Nhật hung hãn kéo đến quật nát lúa đang ngậm đòng bắt dân
nhổ lúa, trồng đay phục vụ cuộc chiến tranh của Nhật.
Người dân cả mấy làng ở Văn Giang, Hưng Yên kéo ra
đồng suốt đêm đốt lửa giữ đất như thời hồng hoang con người đốt lửa
xua bầy thú dữ. Bầy thú bốn chân thời tiền sử đã lùi vào quá khứ
hàng ngàn năm nhưng ngày nay người dân tay không giữ đất lại phải
đối mặt với bầy công cụ hai chân, đầu mũ sắt, tay khiên, tay súng
còn hung dữ gấp ngàn lần bầy thú hồng hoang vì bầy công cụ đông tới
hàng ngàn tên. Sự kiện đất đai ở Văn Giang, Hưng Yên thực sự đưa xã
hội văn minh trở về thời hoang dã xa xưa, bạo lực hung hãn trút
xuống đầu dân, bạo lực ngạo nghễ giành chiến thắng trên nỗi đau khổ,
uất nghẹn căm phẫn của người dân.
Trong xã hội dân sự yên bình, sự chiến thắng của bạo
lực nhà nước với dân lành đồng nghĩa với cái thua của pháp luật, cái
thua của đạo lí, cái thua của văn hóa trị nước an dân:
Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân.
Pháp luật thua, đạo lí thua, văn hóa trị nước thua vì
nhà nước đã không đứng về phía nhân nghĩa, không đứng về phía công
bằng xã hội, không đứng về phía số đông người dân lao động lương
thiện mà đứng về số ít người có của, những nhà đầu tư trong nước,
ngoài nước. Bạo lực nhà nước đã được huy động tối đa ra trấn áp dân,
chiếm bằng được mảnh đất sống cuối cùng của dân, giao cho người có
của xây nhà kinh doanh, làm giầu trên nỗi nghèo đói, bất an vô định
của số đông dân lành.
Đại diện nhà nước cấp tỉnh, ông chánh văn phòng Ủy
ban Nhân dân tỉnh Hưng Yên nói rằng chỉ có 30% diện tích đất của Dự
án Ecopark Văn Giang dành cho xây nhà kinh doanh, còn lại là đất
dành cho phát triển giao thông, công trình phúc lợi, cây xanh nên Dự
án Ecopark Văn Giang là dự án đổi đất lấy hạ tầng chứ không phải dự
án thương mại kinh doanh đơn thuần. Đó chỉ là cách nói lấp liếm, nói
lấy được của thứ quan gian “muốn nói gian làm quan mà nói”. Đường
sá, cây xanh, công trình phúc lợi xã hội bao quanh những tòa nhà cao
tầng của khu dân cư chỉ làm cho những căn hộ trong khu dân cư có giá
cao chót vót và bán đắt như tôm tươi mà thôi. Tỉ lệ cây xanh càng
cao, những con đường thênh thang càng kéo những thành phố lớn lại
gần thì khu dân cư càng đắt giá và nhà đầu tư càng lời lớn mà thôi.
3
Những cuộc chiến tranh đẫm máu liên
miên suốt gần nửa thế kỉ, từ 1945 đến 1989, chiến tranh chống Pháp,
chiến tranh chống Mĩ, chiến tranh chống Pôn Pốt diệt chủng, chiến
tranh chống Đại Hán bành trướng, chiến tranh giai cấp sắt máu trong
lòng dân tộc... làm cho đất đai đồng ruộng Việt Nam
đã thấm đẫm mồ hôi lại thấm đẫm máu người nông dân. Gần nửa thế kỉ
chiến tranh, nhà nước đã huy động đến kiệt cùng sức người, sức đất
của người nông dân. Thóc không thiếu một cân, quân không thiếu một
người cho cơn khát của chiến tranh. Cả trong cuộc chiến tranh giai
cấp sắt máu, số nông dân bị đôn lên địa chủ và bị bắn giết cũng phải
đủ chỉ tiêu do giai cấp vô sản đề ra. Người nông dân phải chịu hi
sinh mất mát lớn nhất cho chiến tranh, cho chiến thắng, cho sự sống
còn của nhà nước Việt Nam hôm nay.
Sống còn bằng máu người nông dân, thế mà ngày nay nhà
nước Việt Nam lại giành giật mảnh đất thấm đẫm máu người nông dân
giao cho những nhà đầu tư để họ kinh doanh kiếm lời, đẩy người nông
dân vào cảnh khốn cùng không còn đất sống. Đó là sự phản bội, vô ơn,
táng tận lương tâm, không còn biết đến đạo lí làm người và văn hóa
cai trị.
Máu người không phải nước lã. Máu người thiêng lắm.
Mảnh đất đã thấm đẫm mồ hôi và máu người nông dân, mảnh đất ấy
có hồn thiêng. Hồn thiêng của đất đã gọi và đang khẩn thiết gọi
những người nông dân để họ biết phải làm gì giữ đất. Đất gọi và
tiếng súng Đoàn Văn Vươn đã dõng dạc trả lời. Bao giờ những người
nông dân cũng là nơi tiềm ẩn sức mạnh quyết định của mọi cuộc cách
mạng xã hội.