GIẢI THÍCH VÌ SAO ÔNG KHÔNG TỰ SÁT TRONG NGÀY 30/4/1975...
Phamvietdao.net: Lịch sử của một dân tộc là “ tấm thảm “ dệt lên từ xương máu, số phận của hàng triệu sinh linh của dân tộc đó; khi đề cập tới một giai đoạn lịch sử đã qua thật là tàn nhẫn vô luân khi nhà chép sử chỉ viết và mô tả những gì mà mình muốn muốn thấy, muốn tô, muốn vẽ theo quan điểm chính trị của mình...
Phamvietdao.net: Lịch sử của một dân tộc là “ tấm thảm “ dệt lên từ xương máu, số phận của hàng triệu sinh linh của dân tộc đó; khi đề cập tới một giai đoạn lịch sử đã qua thật là tàn nhẫn vô luân khi nhà chép sử chỉ viết và mô tả những gì mà mình muốn muốn thấy, muốn tô, muốn vẽ theo quan điểm chính trị của mình...
Nhân có loạt bài về chế độ độc tài Ngô Đình Diệm, về khái niệm nhân dân Phamvietdao.net xin công bố bức thư của Đại tướng Dương Văn Minh gửi cho Tướng Nguyễn Chánh Thi, bức thư này được một nguồn tài liệu cung cấp; cả 2 tướng này đã từng tổ chức đảo chính lật đổ chế độ độc tài gia đình trị Ngô Đình Diệm...Ông Dương Văn Minh đã thành công còn Tướng Nguyễn Chánh thi thì đã thất bại và cam chịu cuộc sống lưu vong...
Về Đại tướng Dương Văn Minh, báo chí chính thống Việt Nam đã nhắc nhiều về quyết định lịch sử của ông trong ngày 30/4/1975: Tuyến bố và ra lệnh cho quân đội Việt Nam Cộng hòa đầu hàng, không tiếp tục hô hào tử thủ...Vì quyết định lịch sử đó, nên khi ông sang Pháp sống cuộc đời của một người Việt lưu vong, ông không khỏi có lúc đã bị “mắc kẹt” với những người từng có nhiều duyên nợ với chính quyền Việt Nam cộng hòa...
Đăng bức thư của Đại tướng Dương Văn Minh để chúng ta biết thêm của số phận của một con dân của đất Việt, một con người từng lên đến chức Đại tướng, từng có thời làm đến chức Tổng thống của một chính phủ, được ghi vào sử sách nhưng cuối đời đành phải chấp nhận kiếp sống lưu vong, “ sống nhờ đất khách, chết chôn quê người “; nỗi khát khao khắc khoảy được làm một con dân Việt Nam bình thường mà vẫn không thể nào được toại nguyện...
Phamvietdao.net sẵn sàng công bố những thư từ, nhật ký, tâm nguyện... của những người con đất Việt tha phương, thổ lộ thân phận của mình, nhất là đối với những người từng một thời gắn bó sâu nặng với chính quyền Việt Nam Cộng hòa hiện nay đang bị mắc kẹt hay tha phương khắp bồn phương trời...
Hy vọng với bộ sưu tập này, Phamvietdao.net sẽ góp phần giúp hậu thể hiểu được đúng bản chất sắc màu gốc của giai đoạn lịch sử cận đại đau thường của dân tộc Việt Nam ta; bởi phần lớn những nhân chứng lịch sử, những người trong cuộc vẫn đang còn tản mác đâu đó khắp bốn phương trời, song lại chưa có ý thức lên tiếng và ghi nhận lại...
THƯ CỦA ĐẠI TƯỚNG DƯƠNG VĂN MINH GỬI TƯỚNG NGUYỄN CHÁNH THI
France, Ngày 15-4-87
Thi
Được tin Thi, tôi rất mừng. Lúc nào tôi cũng nhớ anh em thuở xưa, mà tôi còn lưu lại rất nhiều kỷ niệm. Từ khi tôi dến nước Pháp tới nay, lật bật đã gần 6 năm rồi, sống với cuộc đời réfugié ( lưu vong ) tuy có thong thả nhưng lúc nào cũng bận tâm. Thoát đuơc chế độ với hai bàn tay không. Pháp chẳng giúp đỡ gì. Mình sống trong một đô thị thật nhỏ, kể ra cũng tạm yên. Nghe tin Thi kể truyện an em quân nhân, tôi rất khổ tâm. Lúc đó, tôi bị đầy ở Bangkok, cho nên có nhiều việc tôi không rõ biết. Anh em có đọc sách Đỗ Mậu kể truyện lại cho tôi nghe, tôi phải công nhận anh Đỗ Mậu kể truyện lại như vậy là rất can đảm. Lên án Công Giáo và Cần Lao đến mức đó là cùng. Ngoài ra, anh Đỗ Mậu cũng trách tôi sao không biết tự tử như các bậc tiền bối, cũng có phần đúng. Nhưng đây chỉ là vấn đề quan niệm mà thôi.Theo tôi, tự tử không phải lúc nào cũng đúng. Đôi khi mình phải dám sống để hứng nhận những hậu quả do sự quyết định của mình gây ra. Có lẽ anh Đỗ Mậu và (cũng như nhiều người) không rõ là tôi lấy quyết định cuối cùng sau khi đã tham khảo ý kiến với một số những vị dân biểu và nghị sĩ còn lại, với những anh em quân nhân đến gặp tôi vào giờ phút chót, với các bậc thầy, trong đó có thầy Trí Quang và Trí Thủ đã khuyên tôi nhiều nhất để cứu dân.
Riêng tôi, tôi không tự tử không phải vì thiếu can đảm, nhưng vì những lý do rất đơn sơ.Tôi không thể tự sát, vì thân thể mình do Trời Đất ( Ân Trên) kết tạo, cha mẹ sinh dưỡng, mình không có quyền quyên sinh. Mình có quyền hy sinh tên tuổi, uy tín tài sản, công nghiệp . v.v .
Tóm tắt, mình chỉ hy sinh những gì mình tạo ra mà thôi. Đây là một lý thuyết tôi đã hấp thụ từ khi tôi biết khôn và áp dụng suốt đời, đối với tôi, cũng như tất cả người khác. Hôm nay tôi nói ra để cho Thi hiểu, vì lúc nào tôi củng coi Thi như một người em trên mọi mặt, chớ không phải nói ra để phân trần chi chi..
Tướng Nguyễn Chánh Thi... |
Tôi đã dám làm thì tôi cũng dám chấp nhận những búa rìu dư luận bất cứ từ đâu tới.. Không có gì thắc mắc cả; và tôi coi đây chỉ là một giai đoạn thôi.. Cầu xin dân ta và anh em giữ vững tinh thần thì có ngày xum họp trên quê cha đất tổ.Tôi đã nói nhiều quá! Lúc nào cũng nhớ anh em, nhờ Thi gửi lời thăm tất cả. Tôi không mong gì hơn, được gặp lại các bạn.
Thân mến
DƯƠNG VĂN MINH10-bis, Boulevard du Téméraire9130 Montherey . France