Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2011

Thời khắc im lặng trước khi tiếng súng Biển Đông bùng lên!

KS Doãn Mạnh Dũng, BVN
Ngày 25-6-2011, Ban Chấp hành Hội Khoa học Kỹ thuật và Kinh tế Biển Tp HCM họp. Trong cuộc họp có vài phóng viên đến dự. Ngoài việc chuyên môn nghề nghiệp, Hội nghị lo lắng về tình hình an ninh Biển Đông.
Trong Hội nghị, có người tâm đắc với bài viết của ông Nguyễn Trần Bạt gần 80 trang, với quan điểm: “Không gần Trung Quốc quá và cũng không xa phương Tây quá!”.
Tôi thật sự ngạc nhiên với quan điểm trên. Đó là giải pháp Việt Nam tự cô lập chính mình!
Chúng ta hãy cùng ôn lại bài học chiến tranh thế giới thứ II.

Ngày 23-8-1939, Đức ký Hiệp ước không xâm lược lẫn nhau với Liên xô. Một tuần sau,ngày 1-9-1939 Đức phát xít tấn công Tây Ba Lan. Sau hai tuần, ngày 17-9-1939 Liên xô tấn công Đông Ba Lan và thủ tiêu 21.000 sỉ quan và trí thức Ba Lan tại Katyn. Hậu quả, lực lượng chống phát xít của Ba Lan suy yếu. Ngày 22-6-1941 Đức phát xít tấn công Liên Xô. Như thế, Liên xô vừa không ăn được cái bánh Ba Lan vừa phải hy sinh 25 triệu người, trong đó có 10 triệu lính. Sau 70 năm sau, Thủ tướng Nga phải xin lỗi người Ba Lan.
Mọi sự do dự và vụ lợi, hy vọng ăn theo hành động của bọn phát xít là tự chuốc họa cho chính loài người.
Thế giới hôm nay đang bước vào nền kinh tế trí thức. Đó là nền kinh tế buộc các quốc gia phải “phụ thuộc và liên kết lẫn nhau”. Mọi sự độc lập đều có tính tương đối. Chủ nghĩa tư bản xưa được mô tả là tàn ác và là kẻ thù không đội trời chung của giai cấp công nhân. Nhưng chủ nghĩa tư bản hiện đại hôm nay đang tăng dần tỷ trọng lợi nhuận từ nguồn tài nguyên trí tuệ của loài người. Nhờ vậy, nền kinh tế tư bản hiện đại có xu hướng hòa bình và được loài người chấp nhận. Nhà đại tư bản Bill Gates là thần tượng và là ước mơ của thanh niên Việt Nam. Bill Gates làm việc hết mình để cống hiến cho nhân loại; tiền thu được không phải để dùng thỏa mãn sự ham muốn vật chất của cá nhân mà được đầu tư để phát triển công nghệ cho sự tiến bộ của loài người và giúp người nghèo trên khắp thế giới. Chủ nghĩa tư bản như Bill Gates thật sự là lý tưởng cao đẹp mà loài người đang mơ ước và đang từng bước vươn đến. Khi ông Bill Gates đến Việt Nam, những người cộng sản Việt Nam cảm thấy vinh dự, kể cả cố kéo dài động tác “bắt tay” với ông.
Ngược lại “chủ nghĩa xã hội của Trung Quốc” đang chạy đua đi tìm nguồn tài nguyên thiên nhiên như dầu khí, thủy sản, băng cháy… ở Biển Đông. Đối nội thì tàn sát sinh viên bằng xe tăng. Một Trung Quốc mới đang điên cuồng tìm tài nguyên là mầm mống của chế độ cực đoan phát xít.
Ngày 25-6-2011 Thứ trưởng ngoại giao Trung Quốc Thôi Thiên Khải cảnh báo việc Mỹ ủng hộ đối tác ở Đông Nam Á: “Tôi tin rằng một số nước đang nghịch lửa. Và tôi hy vọng rằng Mỹ không bị bỏng vì ngọn lửa đó”,
Như vậy Trung Quốc đã rút gươm và vấn đề chỉ còn là thời gian để chọn cơ hội chém xuống đầu người Việt Nam. Những lúc này, sự mơ hồ không phân rõ ranh giới giữa con người văn minh và mầm mống phát xít là thuốc kích thích để khuyến khích hành động của Trung Quốc.
Cô gái Việt Nam hôm nay không còn cái tuổi trăng tròn để liếc ngang, liếc dọc chọn lựa Đông hay Tây! Cô gái Việt Nam quá hiểu chủ thuyết nào là vì con người, yêu con người, chủ thuyết nào làm con người căm thù con người; mô hình kinh tế nào chỉ đem lại lợi ích cho một nhóm nhỏ và mô hình kinh tế nào vì lợi ích cho cả cộng đồng Việt Nam. Ai cũng hiểu, nhưng ai cũng thương cái tôi nhỏ nhoi và ích kỷ của chính mình. Sự sám hối sau khi về hưu thì còn hữu ích gì!
Những thời khắc im lặng trước khi tiếng súng Biển Đông bùng nổ, hy vọng những người có quyền lực của đất nước hãy vì trách nhiệm với tiền nhân mà có giải pháp hữu hiệu cứu đất nước lúc lâm nguy.
Thời gian không chờ chúng ta, nhân loại hảy cảnh giác!
D. M. D.