Nguyễn Trọng Tạo
Ảnh: Biểu tình vì quyền lợi động vật
Các biểu tình có thể có mục đích bày tỏ quan điểm hoặc ủng hộ hoặc phản đối một vấn đề công cộng, nhất là về một vụ bất công xã hội. Người ta thường nghĩ rằng càng thêm người tham gia cuộc biểu tình thì nó càng thành công hơn. Các biểu tình thường có liên quan đến vấn đề chính trị, kinh tế, xã hội, thường nhằm mục đích gây sức ép cho một thay đổi nhất định.
Vậy biểu tình hiểu theo nghĩa tích cực là TỐT.
Trong lịch sử cách mạng VN, cuộc biểu tình Xô Viết Nghệ Tĩnh là một mốc son chói lọi về lòng yêu nước của nhân dân trước sự đô hộ hà khắc của thực dân Pháp, dù bị dìm trong biển máu, nhưng đã báo hiệu một kỷ nguyên mới của dân tộc. Trong lịch sử CS Trung Quốc, cuộc biểu tình Thiên An Môn cũng bị dìm trong biển máu của xe tăng và súng đạn, để rồi TQ phải hiểu ra cái giá của sự đàn áp.
Hiến pháp Việt Nam ta cho phép và tôn trọng người dân biểu tình (chưa thấy luật nào ở ta cấm biểu tình).
Suốt tuần qua, sau sự kiện Trung Quốc gây hấn 26/5 xâm phạm lãnh hải Việt Nam, dân ta muốn có cuộc biểu tình để biểu dương lòng yêu nước. Trên các trang mạng xã hội, đã có nhiều cuộc kêu gọi biểu tình vào sáng 5/6 trước Đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội và Lãnh sự quán TQ tại Tp. Hồ Chí Minh, đòi TQ chấm dứt các hành động xâm phạm lãnh thổ, lãnh hải VN. Tôi nghĩ đó không chỉ là nguyện vọng của những người sẽ đi biểu tình mà là nguyện vọng của toàn dân tộc. Nguyện vọng Hòa bình, Độc lập là nguyện vọng mãi mãi chính đáng.
Nhưng đã nhiều lần cảnh sát, CA đã ngăn chặn các cuộc biểu tình yêu nước như 2 cuộc biểu tình khẳng định “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” vào ngày 9-12 và 16-12-2007. Điều này có thể hiểu là hạn chế giới hạn biểu tình, để bảo đảm an ninh, nhưng nó cũng làm cho người dân yêu nước nghi ngờ lòng yêu nước của mình!!!? Đó là mặt trái của sự ngăn chặn.
Lần này, cũng dễ rơi vào “cỗ xe đổ” ấy, khi có những dấu hiệu từ phía an ninh nhằm ngăn chặn người dân tham gia biểu tình ngày 5/6 dù nó chưa xảy ra. Tôi rất ngạc nhiên khi đọc được tờ thông báo của Trường đại học Công nghiệp Tp. HCM chỉ đạo rằng: “tất cả các cơ sở Đoàn yêu cầu HSSV không tham gia vào việc biểu tình ngày 5/6/2011”, và căng thẳng hơn nữa là “HSSV nào cố tình tham gia, nếu có tên trong danh sách mà Công an gửi về trường, nhà trường sẽ kỷ luật ở mức cao nhất: đuổi học”.
Học giỏi cũng là yêu nước, nhưng bao thế hệ cha anh đã “xếp bút nghiên lên đường cứu nước”. Đó là truyền thống bất di bất dịch của học sinh Việt Nam mỗi khi có họa ngoại xâm.
Tôi không tin các anh chị CA sẽ chống lại những người yêu nước. Chính các anh chị CA cũng muốn thể hiện tinh thần yêu nước của mình. Và nếu có đến cuộc biểu tình thì các anh chị cũng yêu nước như mọi người, và hơn thế nữa, các anh chị còn có nhiệm vụ bảo vệ lòng yêu nước của nhân dân mình.
Tôi tin như thế – một niềm tin như đá tảng trong lòng!
Thế có nghĩa là, trước nguy cơ mất còn của Tổ quốc, hơn 80 triệu người dân Việt Nam trong và ngoài nước có quyền nhất tề BIỂU TÌNH LÒNG YÊU NƯỚC.
Hà Nội, 4.6.2011