Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

QUỐC HỘI THẬT HỒNG PHƯỚC!

Tôi đã bị sốc về đề xuất luật nhà văn và sự ưu tiên luật nhà văn so với luật biểu tình của đại biểu Quốc Hội Nguyễn Minh Hồng. Nay lại càng sốc hơn với bài phát biểu phản đối luật biểu tình của đại biểu Quốc Hội Hoàng Hữu Phước. Tôi đã có lời bình về đề xuất của ông Hồng mà báo chính thống đã đưa. Tôi cũng có một số ý nghĩ về bài phát biểu của ông Phước mà báo chính thống chỉ lấy ra vài ý.

Đây là bài viết của tôi về ông Phước: 
Sốc về ông Hoàng Hữu Phước 
Nguyễn Quang A 

Tôi thực sự bị sốc khi đọc bài phát biểu của ông Phước. Nếu ông Phước, với tư cách một cá nhân, đọc bài phát biểu ấy ở đâu đó, nếu có người nghe, thì bất cứ ai có chút hiểu biết và dựa trên nội dung bài phát biểu của ông đều có thể thấy rằng ông là một người hiểu biết nông cạn, sử dụng thông tin sai lệch và thích phán một cách hết sức bừa bãi, song người ta cũng chẳng hơi đâu trách ông làm gì. Nhưng ông lại đường đường là một đại biểu Quốc Hội, phát biểu công khai, chính thức trên diễn đàn Quốc Hội.
Tôi trằn trọc đặt cho mình câu hỏi “làm sao những người như ông lại có thể “lẻn” vào Quốc Hội?” và thấy quá lo: với các “dân biểu” như ông thì Việt Nam lụn bại là chắc chắn.

Ông Phước “kính đề nghị Quốc hội loại bỏ Luật lập hội và Luật biểu tình khỏi danh sách dự án luật suốt nhiệm kỳ Quốc hội khóa XIII này”. Một “đại diện của dân” lại ngang nhiên đề nghị các “đại diện của dân” tước hai quyền con người cơ bản được hiến định của dân! Dân nào bầu ông làm đại diện của mình nếu họ biết rõ chân tướng của ông.

Theo ông, nếu lập hội:  để “tạo nên các đối thủ bên ngoài hệ thống Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, vô hiệu hóa, tiến đến xóa sổ Mặt trận Tổ quốc Việt Nam”; “tạo nên các hội mới nằm bên trong hệ thống Mặt trận Tổ quốc Việt Nam như 44 thành viên hiện hữu để làm phong phú hơn tổ chức hùng mạnh của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam” đều là không cần. Sự hiểu của ông mới nông cạn làm sao về hội, về vai trò của xã hội dân sự và thậm chí về Mặt trận Tổ quốc Việt Nam!

Lý do để ông loại luật biểu tình:

Theo ông, cuộc biểu tình đầu tiên xảy ra năm 1913 và mãi đến các năm 1960 mới xuất hiện từ ngữ “biểu tình” ở Mỹ rồi lan ra khắp thế giới. Ông lấy đâu ra những thông tin tào lao và hoàn toàn sai ấy?

Ông khẳng định, “ngay từ khởi thủy và cho tới tận ngày nay biểu tình là để chống lại Chính phủ nước mình hoặc chống lại một chủ trương của Chính phủ”.

Sự hiểu của ông về biểu tình sai bét. Bất cứ ai biết đọc, biết dùng Google và không biết gì về biểu tình cũng có sự hiểu đúng hơn ông về biểu tình chỉ sau 15 phút!

Khi ông “đi ngang qua vài cuộc tập hợp đông người gần đây Thành phố Hồ Chí Minh chống đường lưỡi bò” và ông “đã nghe những người bị kẹt xe lớn tiếng nguyền rủa, thóa mạ, văng tục đầy đe dọa những người đang tập hợp mà ta gọi là biểu tình ấy” và ông sợ “sự giận dữ này có thể sẽ biến thành gây hấn, bạo loạn, đánh nhau giữa vài nhóm người biểu tình và chống biểu tình”.

Ông sợ các cuộc tập hợp đông người như vậy xâm hại đến đến quyền tự do của những người khác. Ông đòi cân đong xem “cái gọi là quyền biểu tình ấy có lớn hơn” một số quyền mà ông nêu ra để đối sánh. Đấy chính là một trong những lý do cần có luật biểu tình, chứ đâu như ông nghĩ.

Rồi ông kết luận “Việt Nam chưa phải là siêu cường kinh tế để có thể đài thọ cho một sự ô danh” như sự ô danh mà các cuộc biểu tình “chiếm phố Wall” gây ra cho nước Mỹ. Tôi thấy thật ô danh cho những kẻ thích phán bừa như vậy mà chẳng tìm hiểu kỹ thực hư thế nào.

Đảng Cộng Sản Việt Nam, Chính Phủ Việt Nam phản đối đường lưỡi bò, thế mà ông ngang nhiên dùng những lời được ông cho là của người khác để bôi nhọ, thóa mạ những người “chống đường lưỡi bò” bằng cách thực hiện quyền biểu tình được hiến định của mình. Hay ông ủng hộ đường lưỡi bò? Hay ông muốn bắt người khác phải làm theo cách nghĩ của ông?

Ông bảo “đa số công dân sẽ không ủng hộ Luật biểu tình vì bản chất dễ bị tổn thương và dễ bị lợi dụng gây ra biến loạn”. Không có thăm dò dư luận sao ông biết “đa số nhân dân sẽ”…? Ông muốn hay có thể điều khiển nhân dân ư? Dân biểu như ông chỉ góp phần vào sự bóp nghẹt tự do, biến dân thành tù nhân và nô lệ và gây ra “biến loạn” mà thôi.

Dân biểu như ông chắc khó có thể đóng góp gì cho sự phát triển hướng tới “dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ công bằng và văn minh” nếu không nói là ngược lại.

Càng thích phán theo kiểu này tại diễn đàn Quốc Hội và các diễn đàn chính thức khác với tư cách ông nghị, ông càng tự hủy hoại mình và hủy hoại uy tín của Quốc Hội.

Nếu còn chút liêm sỉ ông nên từ chức đại biểu Quốc Hội và về nhà tu học thêm. 

__________________________

Bực, buồn phải suy nghĩ mông lung rồi cũng tìm được sự lý giải: các ông này (mà không có các ông ấy thì có các ông tương tự) mà không thế mới lạ! Và thế là stress được xả.

Xem lại thì thấy 2 ông Hồng Phước này có mấy điểm giống nhau.
Cả 2 ông đều không muốn luật biểu tình. Cả 2 ông đều là các đại biểu tự ứng cử và đã trúng. Khóa trước trong số những người tự ứng cử duy nhất chỉ có ông Hồng trúng cử. Khóa này trong số nhiều người tự ứng cử có 4 người trúng cử, tức là các ông Hồng Phước chiếm 50%! Không rõ chứng kiến của 2 vị kia (ông Phan Văn Quý, bà Châu Thị Thu Nga) ra sao. Chất lượng của các vị tự ứng cử đã trúng cử thật là cao! Họ tự ứng cử hay được nhắc “cứ tự ra ứng cử đi”? Cái dân chủ xã hội chủ nghĩa triệu lần tốt đẹp hơn dân chủ tư sản nó vậy đó! Thật là hồng phước cho Quốc Hội! 

N.Q.A